Công tác bảo trì trong hai mươi năm qua, thế giới đã dần chuyển từ phương pháp “NGĂN NGỪA” sang phương pháp “DỰA TRÊN RỦI RO”. Suy nghĩ này đã được sinh ra bởi các yếu tố sau đây:
* Hệ thống thiết bị ngày phức tạp với độ tin cậy ngày càng cao, khi đó các hư hỏng sẽ ít có khả năng dự đoán ở mức hệ thống.
* Dây chuyền thiết bị liên hệ chặt chẽ với nhau vào các quá trình liên tục, thiết bị ngày càng lớn và công suất ngày càng cao. Thiệt hại cũng lớn hơn khi hư hỏng xảy ra.
* Quá trình sản xuất sẽ có ít hơn hàng hóa lưu kho, do đó chỉ cần ngừng máy thời gian ngắn cũng ảnh hưởng đến đầu ra của sản phẩm.
* Mong đợi của khách hàng về tăng chất lượng với giá thấp hơn.
* Yêu cầu cao hơn về an toàn và tuân thủ môi trường.
* Người vận hành và chủ sở hữu tài sản đang ngày càng được tổ chức để có một tiêu chuẩn cao hơn về 'bảo dưỡng' đối với tài sản vật lý của họ.
Nói chung, nhìn từ quan điểm kỹ thuật và kinh tế việc ngăn ngừa được tất cả các hư hỏng là không khả thi. Ngành công nghiệp hàng không đã cố gắng trong việc ngăn ngừa hư hỏng cho đến giữa năm 1970 và đã nhận ra với sự gia tăng trong công nghệ thiết bị hiện đại, các chiến lược bảo trì truyền thống của họ đã không có kết quả mong muốn. Đáng tiếc là nhiều tổ chức vẫn đang áp dụng những chiến lược bảo trì không hiệu quả.
Chiến lược Bảo trì phải tiến triển để hỗ trợ các yêu cầu về công nghệ của các thiết bị hiện đại và những thách thức của một môi trường cạnh tranh.
Bởi vậy doanh nghiệp cần có một chính sách quản lý tài sản sao cho có khả năng giảm bớt hoặc loại bỏ các hư hỏng, số lần hư hỏng thông qua một quá trình tập trung vào các tiêu chí của RCM và PMO nhằm tối thiểu LCC phù hợp với đòi hỏi của chiến lược công ty và kế hoạch kinh doanh. Chính sách quản lý tài sản vật lý dưới đây được xem là tối ưu nhất hiện nay.
Để hiểu được “chính sách quản lý tài sản vật lý” như sơ đồ dưới đây, chúng ta cần đi tìm hiểu các hệ thống liên quan.
* Hệ thống thiết bị ngày phức tạp với độ tin cậy ngày càng cao, khi đó các hư hỏng sẽ ít có khả năng dự đoán ở mức hệ thống.
* Dây chuyền thiết bị liên hệ chặt chẽ với nhau vào các quá trình liên tục, thiết bị ngày càng lớn và công suất ngày càng cao. Thiệt hại cũng lớn hơn khi hư hỏng xảy ra.
* Quá trình sản xuất sẽ có ít hơn hàng hóa lưu kho, do đó chỉ cần ngừng máy thời gian ngắn cũng ảnh hưởng đến đầu ra của sản phẩm.
* Mong đợi của khách hàng về tăng chất lượng với giá thấp hơn.
* Yêu cầu cao hơn về an toàn và tuân thủ môi trường.
* Người vận hành và chủ sở hữu tài sản đang ngày càng được tổ chức để có một tiêu chuẩn cao hơn về 'bảo dưỡng' đối với tài sản vật lý của họ.
Nói chung, nhìn từ quan điểm kỹ thuật và kinh tế việc ngăn ngừa được tất cả các hư hỏng là không khả thi. Ngành công nghiệp hàng không đã cố gắng trong việc ngăn ngừa hư hỏng cho đến giữa năm 1970 và đã nhận ra với sự gia tăng trong công nghệ thiết bị hiện đại, các chiến lược bảo trì truyền thống của họ đã không có kết quả mong muốn. Đáng tiếc là nhiều tổ chức vẫn đang áp dụng những chiến lược bảo trì không hiệu quả.
Chiến lược Bảo trì phải tiến triển để hỗ trợ các yêu cầu về công nghệ của các thiết bị hiện đại và những thách thức của một môi trường cạnh tranh.
Bởi vậy doanh nghiệp cần có một chính sách quản lý tài sản sao cho có khả năng giảm bớt hoặc loại bỏ các hư hỏng, số lần hư hỏng thông qua một quá trình tập trung vào các tiêu chí của RCM và PMO nhằm tối thiểu LCC phù hợp với đòi hỏi của chiến lược công ty và kế hoạch kinh doanh. Chính sách quản lý tài sản vật lý dưới đây được xem là tối ưu nhất hiện nay.
Để hiểu được “chính sách quản lý tài sản vật lý” như sơ đồ dưới đây, chúng ta cần đi tìm hiểu các hệ thống liên quan.
Sơ đồ chính sách quản lý tài sản vật lý (Physical Assets Policy)
còn tiếp
Thanh Sơn
SCCK.TK
Nhận xét
Đăng nhận xét
Các bạn có câu hỏi gì, cứ mạnh dạn trao đổi nhé, baoduongcokhi sẵn sàng giải đáp trong khả năng của mình.